Chiếc gương ma quái Tác giả: DUC THU Đầu năm 2007, nhà khoa học Mỹ - Tiến sĩ Waine tuyên bố với giới báo chí:Ông đã giải mã được bí ẩncủa chiếc “Gương soi ma quỷ” từng gây tai họa cho người Pháp suốt hơn 200 năm qua. Nhưng, chỉít hôm sau Tiếnsĩ Waine lại buồn rầu thông báo: Chiếc gương“yêu quái” sắp đem lại cho ông niềm vinh quang và sự nổitiếng ấy đột nhiên một lần nữa mất tích. Hồi tháng 11-1977, Hiệp hội sưu tập đồcổ nước Pháp mở một cuộc họp báo bất thường, công bố trướccộng đồng xã hộimột tin “lạnh sốnglưng”: Cảnh báo tất cả những người sưu tập và đam mê chơi đồ cổ tuyệt đối không nên tìm kiếm, mua, lưu giữ chiếc gương soicổ trên khung gỗ của nó có khắc chữ “Louis Alvarez 1743”, bởi nó là một chiếc“gương ma quỷ” giết người hàng loạt, suốt hơn 200 năm qua đã có tới 38 người Pháp “bất đắc kỳtử” vì soi nó! Lịch sử đầy tội ác Chiếc gương kể trên được xuất xưởng năm 1743, mà Louis Alvarez là tên của người thợ gương chế tác ra nó, và cũng là nạn nhân đầu tiêncủa nó. Chỉhai ngày sau khi hoàn thành chiếc gương này, người thợ lành nghề nổi tiếng đang khoẻ mạnh bình thường bỗng lảo đảo chúi đầu gục xuống ngay trong nhàxưởng. Pháp y khámnghiệm tử thi cho hay,Alvarez chết vì chứng tràn máu não(Cerebral hemorhage). Khi đó không ai nghi ngờ và liên hệ giữasựkiện “bất đắc kỳ tử” này của người thợ gương với chiếc gương soi bất bình thường do chínhông ta làm ra.Chiếc gương về sau được đưa ra bày bán tại cửa hàng tạp hoávà thế là nó bắt đầu cuộc lữ hành dài dặcgieo rắc tội ác. Tesemer là mộtông chủ cửa hàng kinh doanh một bì tại thành phố cảng Mareseille. Một hômông tới cửa hàng tìm sắm quà mừng sinh nhạt cho người vợ yêu,ngước lên bất chợt nhìn thấy chiếc gương soi lồng trong khung gỗ chạm khắc vô cùng tinh xảo đặt nơitầng trên cùng tủ hàng, ông tamê quá liền móc hầu bao mua luôn, không mặc cả. Ngay tối hôm đó, trong phòng kháchngôi biệt thự lộng lẫy của mình, Tesemer trịnh trọng châm sáng 25 cây nến trên mâm bánh gatô sinh nhật, đoạn bê hộp quà ra. Người ợ yêu quý hồi hộp chứng kiến và chờ đợi Tesemer rón rén nhẹ nhàng bóc lớp giấy bọc, để lộ ra chiếc hộp các-tông xinh xinh, mởnắp vàlấy ra chiếc gương soi lồng khung chạm khác vô cùng tinh xảo, bất giác vỗ tay reo lên đầy kinh ngạc. Rồi bà tưởng thưởngcho chồng một nụ hôn thắm thiết. Lúc này, Tesemer thuận tay đưa chiếc gương lên soi và nở nụ cười mãn nguyện với mình. Bỗngông cảm thấy ớn lạnh toàn thân, rùng mình và đầu óc đột nhiên đê mê, mọi cảnh vật trước mắt chông chênh, chao đảo. Bà vợ tá hoảvội ôm đỡ lấyông và cố dìu ông tới giường đặt nằm xuống. Nhưng Tesemer nhanh chóng chìm vào giấc hôn mê sâu, sáng sớm hôm sau, khi bác sĩ được mời vừa đặt chân vào phòng, thì Tesemer ngoẹo đầu ngừng thở. Qua chẩn đoán cho hayông chết bởi cơn tràn máu não bột phát lúc 7giờ 30 sáng ngày 3-6-1743, khi mới 31 tuổi. Người vợ trẻ quá đaubuồn không muốn nhìn thấy vật lại nhớtới người, liền đem tất cả những đồ riêng tư của chồng sinh thời cho, tặng người khác hoặc nhờbán tống bántháo,và chiếcgương định mệnh ấy cũng thất lạc kể từ đó. 22 năm sau, tức năm 1765, người ta lại thấy chiếc gương “yêu quái” đó tái xuất hiện, và nó thuộc quyềnsở hữu của vị Biên tập viên trẻ của một nhà xuất bản, mới 35 tuổi, tên là Armold, ôngta mua được chiếc gương tạimột hàng xén vỉa hè Paris, và đem về treo trên chiếc đinh tường ngay phía đầu giường nằm của mình trong buồng ngủ. Về sau, tại nhà xuất bản nọ bàn tán xôn xao về sự“mất tích” của Armold, vì không thấy ông đi làm mấy ngày liền. Người sốt ruột nhất làông chủ nhà xuất bản, liền cử người tới tận nhà riêng của Armold tại khu chung cưtìm, nhưng cánh cửa bị khoá. Mời bàquản lý toà nhàtới dùng chìa khoá riêng mở cửa, vừa bước vào bỗng mọi người la hoảng đứng sững khi thấy Armold nằm sóng soài trên sàn phòng ngủ. Mọi thứ cho thấy ông đang cạo râu thì xảy ra chuyện. Cảnh sát tiến hành khám nghiệm hiện trường, xácnhận Armold đột tử khi đang chuẩn bị cạo râu sau khi tắm, giám định pháp y chứng thực nguyên nhân dẫntới tử vong là... tràn máu não! Ba cái chết bất ngờ xoay quanh một vật thể là chiếc gương soi vẫn chưa đủ đánh động sự cảnh giác của mọi người, mà suy cho cùng thì những sự kiện“bất đắc kỳ tử”hàngngày diễn ra trong bệnh viện hay ngoài xã hội có vô số, mà chiếc gương ma quỷ này sau khi giết chếtngười chủ mới cũng lại một lần nữa bặt tung tích luôn. Sáu năm sau, Henry, một ông chủ cửa hàng đồ cổ khi dạo khu chợ mua bán đồ cũ bỗng bắt gặp một chiếc gương soi thậttinh xảo, rất đẹp, vàông ta mua được với giá quá rẻ mạt, đem về bày trong cửa hàng đồ cổ của mình với hy vọng bán lại được với giá cao. Chính ngọ ba ngày sau đó,khi Henry ngồi trong cửa hàng bắt chân chữ ngũ vừa nhâm nhi tách càphê nóng vừa lơ đãng đưa mắt qua cửa nhìn dòng người qua lại trên đường phố, hưởngthụ khoảnh khắcthoải mái sau bữa cơm trưa, nhưng chỉ hai tiếng đồng hồ sau, khi bà vợ Henry tới cửa hàng tìm chồng có công chuyện, bà ta bỗng tá hoả khithấy Henrynằm phủ phục gục mặt trên bàn, nửa tách cà phê chưa uống hết đổ nghiêng chảy trên mặt bàn. Bà vợ hốt hoảng kêu người đưa Henry tới bệnh viện cấp cứu,nhưng rồi chỉ chưa đầy 20 phút sau, bácsĩ bước ra lắc đầu cho hay: Nạn nhân đã tử vong! Nguyênnhân dẫn tới đột quỵ là tràn máu não. Henry hưởng thọ 47 tuổi. Một người bạn thân của Henry tớidự đám tang,ông này vốn cũng từng là bạn thân của Biên tậpviên Armold đã qua đời mấy năm trước, trong đám tang vô tìnhông ta nhìn thấy và nhận ra chiếc gương “Alverez 1743”, bất giác biến sắc mặc, và mồ hôi lạnh, chân tay run lẩy bẩy, bởi mấy năm trước khi dự tang lễ Armold ông cũng bắt gặp chiếc gương này, ông ta bỗng giật mình liên hệ cái chếtcủa hai ông bạn mình với chiếc gương, bởi nguyên nhân dẫn tới cái chết đột ngột đềulà... tràn máu não! Trong đó liệu có mối liên hệ nhân - quả gì không? Tuy chẳng có chứng cứ xác thực nào, nhưng theo lời khuyên của ông bạn này, gia đình của Henry đã vứt bỏ chiếc gương. Và kể từ đó bắt đầu những tinđồn về chiếc gương &ld quo;ma quỷ Alvarez 1743” lan truyền khắp nước Pháp. Thế rồi loáng cái gần 70 năm nữa trôi qua, khi hồi ức về chiếc gương “ma quỷ” này đã nhạt nhoà trong đầu óc mọi người, thì điều bất hạnh lại dội xuống đầuông Hanmer và vợông là bà Juna. Bà bác sĩ ngoại khoa Juna một lần dạo chợ trời đã mua được chiếc gương cổ này, bởi màu sắc khung gương rất hợp với màu sắc bànviếtcủa bà, và sau khi mua về bà luôn đặt trên bàn viết trước mặt. Ông Hanmer thấy vợ có vẻ yêu thích chiếc gương liền nói vui rằng bà khuân “đồ đồng nát” về nhà mà cứ coi như của quý, nhưng bà Juna bảo: Đây là chiếc gương cổ thật xinh xắn, đặt trên bàn viết rất hài hoà, thích hợp. Ngay sau đó đã xảy ra chuyện đau lòng cả hai ôngbà nối tiếp nhau lảo đảo ngã gục xuống sàn nhà, người thân phát hiện vội vã đưa ông bà tới bệnh viện cấp cứu, nhưng cả haiđều trút hơi thở cuối cùng trên đường trước khi tới bệnh viện, nguyên nhân dẫn tới tử vong đều làtràn máu não! Tới lúc này, chiếc gương soitrên khung gỗ điêu khắc tinh vi có chạm hàng chữ“Alvarez 1743”chính thứcđược mọi người quan tâm, cảnh giác xa lánh. Cuộc bàn cãi bất tận - không hồi kết Suốt một thời gian dài cả năm sau đó, xoay quanh chiếcgương soi hung thần này lại có thêm hơn 20 người nữa từ 22 tới 57 tuổi bị chết tức tưởi không rõ nguyên nhân, màhầu hết trước khi đột tử đều rất khoẻ mạnh, không nghiện ngập thứgì có hại cho sức khoẻ như rượu, thuốc lá v.v... họ đều chết chỉ trong vòng ba ngày tiếp xúc, sử dụng chiếc gương và nguyên nhân dẫntới “bất đắc kỳ tử” là hoàn toàngiống nhau. Trong số nạn nhân có một số người vì không biết sự tình nên mua phải chiếc gương“ma quỷ”, nhưng cũng có ngườixuất phát từ lòng hiếu kỳ và cả “cứng bóng vía”, không mê tín dị đoan, cốý lấy thân mình ra kiểm nghiệm, kết quả là chuốc lấy bikịch sát thân. Chẳng lẽ đây là chiếc gương có khả năng giết người hàngloạt? Dân tình bàn tán xôn xao, mỗingười nói một phách, nhưng tựu chung không một ai mạo hiểm lấy thân mình ra kiểm chứng lần nữa. Người lâm nạn cuối cùng cũng làvị nạn nhân thứ 38 củachiếc gương ma quỷ: Tiến sĩSmith. Là một nhà khoa học kỳ cựu, nên ông không tintrên đờinày có tồn tại cái gọi là“yêu ma quỷ quái” (demons and ghosts), lại càng không tincó chiếc“gương ma quỷ”. Theo ông thì chắc chắn là trong chiếc gươngnày có chứa một điều bí ẩn gì đó chưa khám phá ra được, và ông quyết tâm nghiêncứu “tìm cho ra nhẽ”. Tháng 5-1997, sau nhiều ngày truytìm vất vả, cuối cùng tiến sĩ Smith mới tiếp cận được chiếc gương “Alvare 1743” nọ, đã từ lâu lắm nó được cất kỹ, gắn“xi” trong một chiếc tráp gỗ dầy, người chủ bán chiếc gương giấu trong tráp này cảnh báo vị Tiến sĩ khoa học rằng, tốt nhất là không nên sử dụng nó. Nghe xong tiến sĩSmith cảm ơn lòng tốt của ông ta, nhưng vẫn làm theoý mình. Đem chiếc tráp về tới nhà, Smith nóng lòng muốn biết diện mạo chiếcgương ra sao, liền vội vã bật nắp tráp, cẩn thận nâng chiếc gương đượcbọc bằng vuông lụa hồng. Chiếc gương cổ tràn đầy màu sắc truyền kỳ, tới lúc này nó đã trải quamấy trăm năm trầm luân, khung gỗ quý chạm khắc tinh xảo vốn sáng bóng màu sơn thì bây giờđã ngả bạc, thậm chí có đôi chỗ đã bong tróc, mặt gương cũng đã hơi mờ, không còn bóng bẩy thần thái như xưa. Xem ra đây chẳng quachỉ là một chiếc gương cổ tầm thường. Tiến sĩSmith quan sát, xăm soi rất kỹ và chẳng phát hiện ra điều gì khác lạ, ông lật mặt gương đưa lên soi, thấyhình ảnh mờ mờ, liền tìm mảnh vải mềm lau thật sạch mặt gương, rồi sao vào thấy khuôn mặt mình hiện lên rất rõ. Smith xem với chiếc gương rất lâu cũng chẳng thấy cơthể có biểu hiện gì khác, xemra những lời đồn đại về chiếcgương chỉ là“xạo” mang tính hù doạ, nên Smith cảm thấy chẳng còn hứng thú tới việc nghiên cứu, khám phá sựbí ẩn của chiếc gương, chán nản thảy chiếc gương trên mặt bàn. Nhưng chuyện không kết thúc đơn giản tại đó, vào buổi trưa ngày thứ ba, đang ngồi trong thư phòng bỗng Smith cảm thấy hoa mắt nhức đầu,đứng dậy định ra tủ với chai nước khoáng và chiếc cốc, liền bước chệnh choạng rồi ngã vật xuống mặt bàn, người nhà phát hiện vội quýnh quáng gọi xe cấp cứu đưa ông tới bệnh viện, nhưng ông xua tay ngăn lại. Smith lấy hết hơi sức dặn dò người nhà, rằng hãybọc thật kỹ chiếc gương, không để nó tiếp tục trôi nổihại người ngoài xã hội, đúng là trong chiếc gươngcó chứa một bí mật nào đó.
Tải các phần mềm hỗ trợ lướt web như Operamini, Uc Web, Fire Fox,... tại Đây